Mất khoảng một giờ lái xe từ Buon Ma Thuot đến làng Đôn. Con đường đất đỏ dẫn chúng tôi đến Bản Đôn. Dọc đường đi, chúng tôi bắt gặp những chú voi lớn dùng để cưỡi. Ngôi làng duyên dáng và yên bình đã giúp chúng tôi thoát khỏi những lo lắng hàng ngày. Xe di chuyển chậm rãi để chúng tôi ngắm nhìn Tây Nguyên hùng vĩ và hoang sơ.
MỘT thăm bản Đôn không có cuộc gặp với “Vua săn voi” tên Ama Kong thật không may mắn nên chúng tôi đã đến nhà anh ấy một chuyến. Ama Kong, tên khai sinh là Y Prong Eban, từ lâu đã nổi tiếng không chỉ vì tài đi săn mà còn là một kỳ quan âm nhạc. Ama Kong có thể chơi một số nhạc cụ truyền thống. Cuộc sống cá nhân của ông cũng rất đặc biệt khi ông có tới 4 người vợ (trong đó ông lấy người vợ thứ tư ở tuổi tám mươi).
127 năm của ông – ngôi nhà cổ giống như một ngôi chùa truyền thống Lào – Thái Lan. Gỗ mái được làm bằng gỗ có độ đàn hồi cao 7,5 mét khối. Vì vậy mái nhà co lại trong những ngày mưa trong khi mở ra dưới ánh sáng mặt trời. Nhà anh ngày xưa có ba phòng. Nhưng sau trận bão lớn năm 1954, cây me già đổ sập vào nhà nên hiện chỉ còn lại hai gian phòng.
Ngoài ra, căn nhà còn được ông ngoại cũ của anh mua lại. – Ông Khun Ju Nộp. Vào thời điểm đó, nó đắt bằng mười hai con voi đực với cặp ngà lớn. Ông nội ông đã dâng lễ vật gồm 22 con trâu đực lớn, hàng chục con lợn và hàng trăm vò rượu để cúng tổ tiên. Khi ông nội qua đời, vì không có nam giới để nối dõi tông đường nên ngôi nhà được chuyển về Ama Kong.
Bước vào nhà anh, chúng tôi đi ra từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Hậu duệ của Ama Kong và chính quyền địa phương đã cố gắng hết sức để bảo tồn nguyên trạng của ngôi nhà và các công cụ ông sử dụng để săn voi. Ngôi nhà được sắp xếp cẩn thận và hợp lý với đồ đạc và vật trưng bày. Chúng tôi rất hào hứng với sợi dây dài khoảng từ 90 m đến 120 m, được làm bằng da trâu (hay còn gọi là dụng cụ chính được người săn voi sử dụng, giúp khóa chân voi khi đi săn). Phải mất tới bảy tấm da trâu đực mới làm được sợi dây như vậy. Sau khi tết dây, sợi dây được buộc vào gốc cây và phơi ngoài không khí trong ba tháng, cả ngày lẫn đêm. Vì vậy, sợi dây chắc chắn và bền. Nếu để ngoài trời bất chấp điều kiện thời tiết, sợi dây có thể trụ được hơn 100 năm mà không bị mục nát. Một chiếc thòng lọng gai được dùng để quàng vào cổ voi trong quá trình thuần hóa. Vẫn là chiếc tù và báo hiệu chiến thắng sau cuộc đi săn, chiếc nồi dùng để đếm số voi bắt được, chiếc dù, chiếc đệm, thanh kiếm rộng… là những minh chứng sống động cho tài năng và sự cống hiến của người thợ săn huyền thoại.
Đáng tiếc là Ama Kong đã qua đời vào đầu tháng 11/2012. Du khách đến thăm làng Đôn sẽ không còn thích thú với những câu chuyện săn voi của ông khi uống những vò rượu lớn hay nhìn thấy ánh mắt lấp lánh hạnh phúc khi ông kể về những câu chuyện tình yêu của mình. đặc biệt là tiếng cười sảng khoái của anh ấy.
Chúng tôi rời làng Đôn khi mặt trời dần lặn xuống sau dãy núi. Đột nhiên một người bạn hát “Còn yêu nhau xin hãy đến Buôn Ma Thuột…”. Về phần chúng ta, vẫn còn nhiều điều đáng tiếc! Chỉ ước kỳ nghỉ dài hơn! Những gì đọng lại trong tâm trí chúng tôi sau chuyến đi đó thật quý giá và không dễ gì có được. Cảm ơn EVIVA đã tổ chức chuyến đi Đông Dương mà tôi yêu thích nhất từ trước đến nay.
bởi Anne Elizabeth Reed